赋 fù 得 dé 亭 tíng 皋 gāo 木 mù 叶 yè 下 xià 效 xiào 柳 liǔ 恽 yùn - - 高 gāo 以 yǐ 永 yǒng
朔 shuò 风 fēng 起 qǐ 天 tiān 末 mò , , 严 yán 霜 shuāng 改 gǎi 林 lín 柯 kē 。 。
亭 tíng 皋 gāo 夕 xī 阳 yáng 入 rù , , 落 luò 叶 yè 寒 hán 声 shēng 多 duō 。 。
正 zhèng 愁 chóu 长 cháng 安 ān 道 dào , , 复 fù 想 xiǎng 洞 dòng 庭 tíng 波 bō 。 。
谁 shuí 念 niàn 栖 qī 迟 chí 子 zi , , 劳 láo 劳 láo 为 wèi 此 cǐ 歌 gē 。 。
赋得亭皋木叶下效柳恽。清代。高以永。朔风起天末,严霜改林柯。 亭皋夕阳入,落叶寒声多。 正愁长安道,复想洞庭波。 谁念栖迟子,劳劳为此歌。