临 lín 江 jiāng 仙 xiān · · 咏 yǒng 白 bái 莲 lián - - 潘 pān 榕 róng
冷 lěng 艳 yàn 宜 yí 邀 yāo 名 míng 士 shì 赏 shǎng , , 亭 tíng 亭 tíng 玉 yù 立 lì 横 héng 塘 táng 。 。 淤 yū 泥 ní 不 bù 染 rǎn 自 zì 芬 fēn 芳 fāng 。 。 清 qīng 如 rú 君 jūn 子 zǐ 品 pǐn , , 淡 dàn 爱 ài 美 měi 人 rén 妆 zhuāng 。 。
料 liào 得 dé 前 qián 身 shēn 应 yìng 是 shì 月 yuè , , 瑶 yáo 台 tái 旧 jiù 梦 mèng 难 nán 忘 wàng 。 。 皈 guī 依 yī 佛 fó 座 zuò 乞 qǐ 慈 cí 航 háng 。 。 苦 kǔ 心 xīn 参 cān 色 sè 相 xiàng , , 低 dī 首 shǒu 礼 lǐ 空 kōng 王 wáng 。 。
临江仙 · 咏白莲。清代。潘榕。冷艳宜邀名士赏,亭亭玉立横塘。淤泥不染自芬芳。清如君子品,淡爱美人妆。 料得前身应是月,瑶台旧梦难忘。皈依佛座乞慈航。苦心参色相,低首礼空王。