和 hé 西 xī 蜀 shǔ 可 kě 准 zhǔn 大 dà 师 shī 远 yuǎn 寄 jì 之 zhī 什 shén - - 齐 qí 己 jǐ
莫 mò 知 zhī 何 hé 路 lù 去 qù 追 zhuī 攀 pān , , 空 kōng 想 xiǎng 人 rén 间 jiān 出 chū 世 shì 间 jiān 。 。
杜 dù 口 kǒu 已 yǐ 同 tóng 居 jū 士 shì 室 shì , , 传 chuán 心 xīn 休 xiū 问 wèn 祖 zǔ 师 shī 山 shān 。 。
禅 chán 中 zhōng 不 bú 住 zhù 方 fāng 为 wèi 定 dìng , , 说 shuō 处 chù 无 wú 生 shēng 始 shǐ 是 shì 闲 xián 。 。
珍 zhēn 重 zhòng 希 xī 音 yīn 远 yuǎn 相 xiāng 寄 jì , , 乱 luàn 峰 fēng 西 xī 望 wàng 叠 dié 孱 càn 颜 yán 。 。
和西蜀可准大师远寄之什。唐代。齐己。莫知何路去追攀,空想人间出世间。 杜口已同居士室,传心休问祖师山。 禅中不住方为定,说处无生始是闲。 珍重希音远相寄,乱峰西望叠孱颜。