送 sòng 休 xiū 师 shī 归 guī 长 cháng 沙 shā 宁 níng 觐 jìn - - 齐 qí 己 jǐ
高 gāo 堂 táng 亲 qīn 老 lǎo 本 běn 师 shī 存 cún , , 多 duō 难 nàn 长 zhǎng 悬 xuán 两 liǎng 处 chù 魂 hún 。 。
已 yǐ 说 shuō 战 zhàn 尘 chén 消 xiāo 汉 hàn 口 kǒu , , 便 biàn 随 suí 征 zhēng 棹 zhào 别 bié 荆 jīng 门 mén 。 。
晴 qíng 吟 yín 野 yě 阔 kuò 无 wú 耕 gēng 地 dì , , 晚 wǎn 宿 sù 湾 wān 深 shēn 有 yǒu 钓 diào 村 cūn 。 。
他 tā 日 rì 更 gèng 思 sī 衰 shuāi 老 lǎo 否 fǒu , , 七 qī 年 nián 相 xiāng 伴 bàn 琢 zuó 诗 shī 言 yán 。 。
送休师归长沙宁觐。唐代。齐己。高堂亲老本师存,多难长悬两处魂。 已说战尘消汉口,便随征棹别荆门。 晴吟野阔无耕地,晚宿湾深有钓村。 他日更思衰老否,七年相伴琢诗言。