偶 ǒu 读 dú 戏 xì 书 shū - - 方 fāng 回 huí
万 wàn 物 wù 乾 qián 坤 kūn 判 pàn 女 nǚ 男 nán , , 始 shǐ 终 zhōng 玄 xuán 理 lǐ 要 yào 精 jīng 探 tàn 。 。
九 jiǔ 还 hái 七 qī 返 fǎn 无 wú 成 chéng 说 shuō , , 一 yī 守 shǒu 三 sān 存 cún 亦 yì 浪 làng 谈 tán 。 。
未 wèi 必 bì 阳 yáng 神 shén 正 zhèng 解 jiě 出 chū , , 可 kě 怜 lián 痴 chī 计 jì 谩 mán 多 duō 贪 tān 。 。
谁 shuí 能 néng 唤 huàn 起 qǐ 梅 méi 花 huā 梦 mèng , , 生 shēng 死 sǐ 何 hé 为 wéi 十 shí 有 yǒu 三 sān 。 。
偶读戏书。元代。方回。万物乾坤判女男,始终玄理要精探。 九还七返无成说,一守三存亦浪谈。 未必阳神正解出,可怜痴计谩多贪。 谁能唤起梅花梦,生死何为十有三。