一 yī 斛 hú 珠 zhū · · 龙 lóng 涎 xián 香 xiāng - - 杨 yáng 无 wú 咎 jiù
双 shuāng 心 xīn 小 xiǎo 萼 è 。 。 瑞 ruì 炉 lú 慢 màn 炷 zhù 轻 qīng 烟 yān 初 chū 著 zhe 。 。 清 qīng 香 xiāng 已 yǐ 透 tòu 红 hóng 绡 xiāo 幄 wò 。 。 底 dǐ 事 shì 多 duō 情 qíng , , 玉 yù 笋 sǔn 更 gèng 轻 qīng 掠 lüè 。 。
鬓 bìn 云 yún 侧 cè 畔 pàn □ méi 眉 jiǎo 角 zhuāng 。 。 妆 chéng 成 céng 曾 yìn 印 qiān 铅 huá 华 báo 薄 jǐ 。 。 几 huí 回 tì 殢 jiǔ 酒 jīn 襟 huái 怀 è 恶 yīng 。 。 莺 shé 舌 tōu 偷 chuán 传 dī , , 低 yǔ 语 jiào 教 rén 人 jué 嚼 。 。
一斛珠 · 龙涎香。宋代。杨无咎。双心小萼。瑞炉慢炷轻烟初著。清香已透红绡幄。底事多情,玉笋更轻掠。 鬓云侧畔□眉角。妆成曾印铅华薄。几回殢酒襟怀恶。莺舌偷传,低语教人嚼。