清 qīng 平 píng 乐 lè · · 其 qí 一 yī 建 jiàn 安 ān 泛 fàn 舟 zhōu 作 zuò - - 赵 zhào 彦 yàn 端 duān
新 xīn 寒 hán 一 yī 段 duàn 。 。 变 biàn 尽 jìn 人 rén 间 jiān 暖 nuǎn 。 。 说 shuō 与 yǔ 群 qún 花 huā 花 huā 不 bù 管 guǎn 。 。 只 zhǐ 有 yǒu 江 jiāng 梅 méi 情 qíng 乱 luàn 。 。
江 jiāng 梅 méi 也 yě 似 sì 山 shān 人 rén 。 。 山 shān 人 rén 到 dào 老 lǎo 梅 méi 亲 qīn 。 。 斗 dòu 薮 sǒu 衣 yì 冠 guān 气 qì 象 xiàng , , 百 bǎi 般 bān 归 guī 去 qù 精 jīng 神 shén 。 。
清平乐 · 其一建安泛舟作。宋代。赵彦端。新寒一段。变尽人间暖。说与群花花不管。只有江梅情乱。 江梅也似山人。山人到老梅亲。斗薮衣冠气象,百般归去精神。