浣 huàn 溪 xī 沙 shā · · 次 cì 韵 yùn 昌 chāng 甫 fǔ - - 韩 hán 淲 biāo
山 shān 气 qì 吹 chuī 云 yún 宝 bǎo 月 yuè 凉 liáng 。 。 园 yuán 英 yīng 承 chéng 露 lù 菊 jú 花 huā 黄 huáng 。 。 吾 wú 生 shēng 只 zhǐ 合 hé 醉 zuì 为 wèi 乡 xiāng 。 。
怅 chàng 望 wàng 佳 jiā 人 rén 因 yīn 共 gòng 赋 fù , , 分 fēn 明 míng 佳 jiā 节 jié 是 shì 重 chóng 阳 yáng 。 。 酒 jiǔ 边 biān 犹 yóu 发 fā 少 shào 年 nián 狂 kuáng 。 。
浣溪沙 · 次韵昌甫。宋代。韩淲。山气吹云宝月凉。园英承露菊花黄。吾生只合醉为乡。 怅望佳人因共赋,分明佳节是重阳。酒边犹发少年狂。