重 chóng 阳 yáng 后 hòu 三 sān 日 rì 犹 yóu 热 rè 多 duō 病 bìng 者 zhě 死 sǐ 者 zhě - - 方 fāng 回 huí
重 chóng 阳 yáng 已 yǐ 过 guò 两 liǎng 三 sān 日 rì , , 真 zhēn 好 hǎo 菊 jú 花 huā 全 quán 未 wèi 开 kāi 。 。
合 hé 已 yǐ 楼 lóu 前 qián 横 héng 雁 yàn 字 zì , , 却 què 于 yú 地 dì 上 shàng 汹 xiōng 蚊 wén 雷 léi 。 。
爬 pá 搔 sāo 最 zuì 苦 kǔ 疮 chuāng 疡 yáng 痒 yǎng , , 擗 pǐ 踊 yǒng 时 shí 闻 wén 哭 kū 泣 qì 哀 āi 。 。
南 nán 客 kè 不 bù 堪 kān 况 kuàng 北 běi 客 kè , , 生 shēng 民 mín 何 hé 罪 zuì 降 jiàng 天 tiān 灾 zāi 。 。
重阳后三日犹热多病者死者。元代。方回。重阳已过两三日,真好菊花全未开。 合已楼前横雁字,却于地上汹蚊雷。 爬搔最苦疮疡痒,擗踊时闻哭泣哀。 南客不堪况北客,生民何罪降天灾。