经 jīng 龙 lóng 门 mén 废 fèi 寺 sì - - 刘 liú 沧 cāng
因 yīn 思 sī 人 rén 事 shì 事 shì 无 wú 穷 qióng , , 几 jǐ 度 dù 经 jīng 过 guò 感 gǎn 此 cǐ 中 zhōng 。 。
山 shān 色 sè 不 bù 移 yí 楼 lóu 殿 diàn 尽 jǐn , , 石 shí 台 tái 依 yī 旧 jiù 水 shuǐ 云 yún 空 kōng 。 。
唯 wéi 馀 yú 芳 fāng 草 cǎo 滴 dī 春 chūn 露 lù , , 时 shí 有 yǒu 残 cán 花 huā 落 luò 晚 wǎn 风 fēng 。 。
杨 yáng 柳 liǔ 覆 fù 滩 tān 清 qīng 濑 lài 响 xiǎng , , 暮 mù 天 tiān 沙 shā 鸟 niǎo 自 zì 西 xī 东 dōng 。 。
经龙门废寺。唐代。刘沧。因思人事事无穷,几度经过感此中。 山色不移楼殿尽,石台依旧水云空。 唯馀芳草滴春露,时有残花落晚风。 杨柳覆滩清濑响,暮天沙鸟自西东。