题 tí 古 gǔ 寺 sì - - 刘 liú 沧 cāng
古 gǔ 寺 sì 萧 xiāo 条 tiáo 偶 ǒu 宿 sù 期 qī , , 更 gēng 深 shēn 霜 shuāng 压 yā 竹 zhú 枝 zhī 低 dī 。 。
长 cháng 天 tiān 月 yuè 影 yǐng 高 gāo 窗 chuāng 过 guò , , 疏 shū 树 shù 寒 hán 鸦 yā 半 bàn 夜 yè 啼 tí 。 。
池 chí 水 shuǐ 竭 jié 来 lái 龙 lóng 已 yǐ 去 qù , , 老 lǎo 松 sōng 枯 kū 处 chù 鹤 hè 犹 yóu 栖 qī 。 。
伤 shāng 心 xīn 可 kě 惜 xī 从 cóng 前 qián 事 shì , , 寥 liáo 落 luò 朱 zhū 廊 láng 堕 duò 粉 fěn 泥 ní 。 。
题古寺。唐代。刘沧。古寺萧条偶宿期,更深霜压竹枝低。 长天月影高窗过,疏树寒鸦半夜啼。 池水竭来龙已去,老松枯处鹤犹栖。 伤心可惜从前事,寥落朱廊堕粉泥。