酬 chóu 李 lǐ 端 duān 公 gōng - - 卢 lú 纶 lún
野 yě 寺 sì 钟 zhōng 昏 hūn 山 shān 正 zhèng 阴 yīn , , 乱 luàn 藤 téng 高 gāo 竹 zhú 水 shuǐ 声 shēng 深 shēn 。 。
田 tián 夫 fū 就 jiù 饷 xiǎng 还 hái 依 yī 草 cǎo , , 野 yě 雉 zhì 惊 jīng 飞 fēi 不 bù 过 guò 林 lín 。 。
斋 zhāi 沫 mò 暂 zàn 思 sī 同 tóng 静 jìng 室 shì , , 清 qīng 羸 léi 已 yǐ 觉 jué 助 zhù 禅 chán 心 xīn 。 。
寂 jì 寞 mò 日 rì 长 zhǎng 谁 shuí 问 wèn 疾 jí , , 料 liào 君 jūn 惟 wéi 取 qǔ 古 gǔ 方 fāng 寻 xún 。 。
酬李端公。唐代。卢纶。野寺钟昏山正阴,乱藤高竹水声深。 田夫就饷还依草,野雉惊飞不过林。 斋沫暂思同静室,清羸已觉助禅心。 寂寞日长谁问疾,料君惟取古方寻。