宿 sù 定 dìng 陵 líng 寺 sì - - 卢 lú 纶 lún
古 gǔ 塔 tǎ 荒 huāng 台 tái 出 chū 禁 jìn 墙 qiáng , , 磬 qìng 声 shēng 初 chū 尽 jǐn 漏 lòu 声 shēng 长 zhǎng 。 。
云 yún 生 shēng 紫 zǐ 殿 diàn 幡 fān 花 huā 湿 shī , , 月 yuè 照 zhào 青 qīng 山 shān 松 sōng 柏 bǎi 香 xiāng 。 。
禅 chán 室 shì 夜 yè 闻 wén 风 fēng 过 guò 竹 zhú , , 奠 diàn 筵 yán 朝 cháo 启 qǐ 露 lù 沾 zhān 裳 shang 。 。
谁 shuí 悟 wù 威 wēi 灵 líng 同 tóng 寂 jì 灭 miè , , 更 gèng 堪 kān 砧 zhēn 杵 chǔ 发 fā 昭 zhāo 阳 yáng 。 。
宿定陵寺。唐代。卢纶。古塔荒台出禁墙,磬声初尽漏声长。 云生紫殿幡花湿,月照青山松柏香。 禅室夜闻风过竹,奠筵朝启露沾裳。 谁悟威灵同寂灭,更堪砧杵发昭阳。