江 jiāng 柳 liǔ - - 薛 xuē 能 néng
条 tiáo 绿 lǜ 似 shì 垂 chuí 缨 yīng , , 离 lí 筵 yán 日 rì 照 zhào 轻 qīng 。 。
向 xiàng 人 rén 虽 suī 有 yǒu 态 tài , , 伤 shāng 我 wǒ 为 wèi 无 wú 情 qíng 。 。
桥 qiáo 远 yuǎn 孤 gū 临 lín 水 shuǐ , , 墙 qiáng 低 dī 半 bàn 出 chū 营 yíng 。 。
天 tiān 津 jīn 曾 céng 此 cǐ 见 jiàn , , 亦 yì 是 shì 怆 chuàng 行 xíng 行 xíng 。 。
江柳。唐代。薛能。条绿似垂缨,离筵日照轻。 向人虽有态,伤我为无情。 桥远孤临水,墙低半出营。 天津曾此见,亦是怆行行。