山 shān 中 zhōng 老 lǎo 僧 sēng - - 欧 ōu 阳 yáng 詹 zhān
笑 xiào 向 xiàng 来 lái 人 rén 话 huà 古 gǔ 时 shí , , 绳 shéng 床 chuáng 竹 zhú 杖 zhàng 自 zì 扶 fú 持 chí 。 。
秋 qiū 深 shēn 头 tóu 冷 lěng 不 bù 能 néng 剃 tì , , 白 bái 黑 hēi 苍 cāng 然 rán 发 fā 到 dào 眉 méi 。 。
山中老僧。唐代。欧阳詹。笑向来人话古时,绳床竹杖自扶持。 秋深头冷不能剃,白黑苍然发到眉。