听 tīng 霜 shuāng 钟 zhōng - - 戴 dài 叔 shū 伦 lún
渺 miǎo 渺 miǎo 飞 fēi 霜 shuāng 夜 yè , , 寥 liáo 寥 liáo 远 yuǎn 岫 xiù 钟 zhōng 。 。
出 chū 云 yún 疑 yí 断 duàn 续 xù , , 入 rù 户 hù 乍 zhà 舂 chōng 容 róng 。 。
度 dù 枕 zhěn 频 pín 惊 jīng 梦 mèng , , 随 suí 风 fēng 几 jǐ 韵 yùn 松 sōng 。 。
悠 yōu 扬 yáng 来 lái 不 bù 已 yǐ , , 杳 yǎo 霭 ǎi 去 qù 何 hé 从 cóng 。 。
仿 fǎng 佛 fú 烟 yān 岚 lán 隔 gé , , 依 yī 稀 xī 岩 yán 峤 jiào 重 zhòng 。 。
此 cǐ 时 shí 聊 liáo 一 yī 听 tīng , , 馀 yú 响 xiǎng 绕 rào 千 qiān 峰 fēng 。 。
听霜钟。唐代。戴叔伦。渺渺飞霜夜,寥寥远岫钟。 出云疑断续,入户乍舂容。 度枕频惊梦,随风几韵松。 悠扬来不已,杳霭去何从。 仿佛烟岚隔,依稀岩峤重。 此时聊一听,馀响绕千峰。