谢 xiè 僧 sēng 寄 jì 拄 zhǔ 杖 zhàng - - 谢 xiè 邈 miǎo
峭 qiào 壁 bì 猿 yuán 啼 tí 采 cǎi 处 chù 深 shēn , , 一 yī 枝 zhī 奇 qí 异 yì 出 chū 孤 gū 岑 cén 。 。
感 gǎn 师 shī 千 qiān 里 lǐ 寄 jì 来 lái 意 yì , , 发 fā 我 wǒ 片 piàn 云 yún 归 guī 去 qù 心 xīn 。 。
窗 chuāng 外 wài 冷 lěng 敲 qiāo 檐 yán 冻 dòng 折 zhé , , 溪 xī 边 biān 闲 xián 点 diǎn 戏 xì 鱼 yú 沉 chén 。 。
他 tā 年 nián 必 bì 藉 jí 相 xiāng 携 xié 力 lì , , 蹇 jiǎn 步 bù 犹 yóu 能 néng 返 fǎn 故 gù 林 lín 。 。
谢僧寄拄杖。唐代。谢邈。峭壁猿啼采处深,一枝奇异出孤岑。 感师千里寄来意,发我片云归去心。 窗外冷敲檐冻折,溪边闲点戏鱼沉。 他年必藉相携力,蹇步犹能返故林。