题 tí 山 shān 顶 dǐng 寺 sì - - 顾 gù 况 kuàng
遥 yáo 闻 wén 林 lín 下 xià 语 yǔ , , 知 zhī 是 shì 经 jīng 行 xíng 所 suǒ 。 。
日 rì 暮 mù 香 xiāng 风 fēng 时 shí , , 诸 zhū 天 tiān 散 sàn 花 huā 雨 yǔ 。 。
题山顶寺。唐代。顾况。遥闻林下语,知是经行所。 日暮香风时,诸天散花雨。