离 lí 京 jīng - - 于 yú 谦 qiān
亲 qīn 朋 péng 且 qiě 莫 mò 唱 chàng 离 lí 歌 gē , , 垂 chuí 老 lǎo 其 qí 如 rú 远 yuǎn 别 bié 何 hé 。 。
白 bái 发 fà 渐 jiàn 从 cóng 愁 chóu 里 lǐ 长 cháng , , 青 qīng 春 chūn 半 bàn 向 xiàng 客 kè 中 zhōng 过 guò 。 。
山 shān 寒 hán 日 rì 落 luò 人 rén 烟 yān 少 shǎo , , 月 yuè 冷 lěng 江 jiāng 空 kōng 雁 yàn 阵 zhèn 多 duō 。 。
今 jīn 夜 yè 客 kè 窗 chuāng 孤 gū 枕 zhěn 上 shàng , , 可 kě 能 néng 无 wú 梦 mèng 到 dào 銮 luán 坡 pō 。 。
离京。明代。于谦。亲朋且莫唱离歌,垂老其如远别何。 白发渐从愁里长,青春半向客中过。 山寒日落人烟少,月冷江空雁阵多。 今夜客窗孤枕上,可能无梦到銮坡。