弟 dì 甲 jiǎ 次 cì 小 xiǎo 后 hòu 赋 fù 此 cǐ 慰 wèi 之 zhī - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
俱 jù 传 chuán 射 shè 策 cè 动 dòng 明 míng 光 guāng , , 露 lù 表 biǎo 金 jīn 茎 jīng 重 zhòng 渺 miǎo 茫 máng 。 。
白 bái 雪 xuě 不 bù 为 wéi 天 tiān 上 shàng 调 diào , , 朱 zhū 颜 yán 翻 fān 倚 yǐ 市 shì 中 zhōng 妆 zhuāng 。 。
庭 tíng 过 guò 长 cháng 者 zhě 无 wú 多 duō 辙 zhé , , 粟 sù 请 qǐng 侏 zhū 儒 rú 共 gòng 一 yī 囊 náng 。 。
莫 mò 倚 yǐ 王 wáng 家 jiā 门 mén 第 dì 在 zài , , 过 guò 江 jiāng 羞 xiū 作 zuò 尚 shàng 书 shū 郎 láng 。 。
弟甲次小后赋此慰之。明代。王世贞。俱传射策动明光,露表金茎重渺茫。 白雪不为天上调,朱颜翻倚市中妆。 庭过长者无多辙,粟请侏儒共一囊。 莫倚王家门第在,过江羞作尚书郎。