春 chūn 日 rì 感 gǎn 兴 xīng - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
称 chēng 病 bìng 江 jiāng 城 chéng 绝 jué 可 kě 怜 lián , , 入 rù 春 chūn 风 fēng 雨 yǔ 妒 dù 朝 cháo 天 tiān 。 。
挥 huī 弦 xián 杳 yǎo 杳 yǎo 过 guò 黄 huáng 鹄 gǔ , , 步 bù 屧 xiè 萋 qī 萋 qī 逢 féng 杜 dù 鹃 juān 。 。
万 wàn 卷 juǎn 世 shì 仍 réng 看 kàn 长 cháng 物 wù , , 一 yī 归 guī 吾 wú 自 zì 制 zhì 残 cán 年 nián 。 。
东 dōng 邻 lín 社 shè 瓮 wèng 芳 fāng 醅 pēi 满 mǎn , , 且 qiě 向 xiàng 花 huā 前 qián 索 suǒ 醉 zuì 眠 mián 。 。
春日感兴。明代。王世贞。称病江城绝可怜,入春风雨妒朝天。 挥弦杳杳过黄鹄,步屧萋萋逢杜鹃。 万卷世仍看长物,一归吾自制残年。 东邻社瓮芳醅满,且向花前索醉眠。