曹 cáo 子 zi 念 niàn 南 nán 归 guī - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
曹 cáo 甥 shēng 跌 diē 宕 dàng 甘 gān 沈 shěn 沦 lún , , 两 liǎng 脚 jiǎo 偶 ǒu 踏 tà 长 cháng 安 ān 尘 chén 。 。
不 bù 知 zhī 茗 míng 酪 lào 定 dìng 谁 shuí 好 hǎo , , 共 gòng 讶 yà 菰 gū 芦 lú 无 wú 此 cǐ 人 rén 。 。
燕 yàn 歌 gē 回 huí 风 fēng 白 bái 日 rì 暮 mù , , 吴 wú 趋 qū 谑 xuè 浪 làng 清 qīng 霜 shuāng 春 chūn 。 。
祗 zhī 园 yuán 松 sōng 竹 zhú 好 hǎo 料 liào 理 lǐ , , 顾 gù 我 wǒ 终 zhōng 岂 qǐ 岩 yán 廊 láng 身 shēn 。 。
曹子念南归。明代。王世贞。曹甥跌宕甘沈沦,两脚偶踏长安尘。 不知茗酪定谁好,共讶菰芦无此人。 燕歌回风白日暮,吴趋谑浪清霜春。 祗园松竹好料理,顾我终岂岩廊身。