读 dú 梁 liáng 公 gōng 实 shí 诗 shī 有 yǒu 感 gǎn - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
罗 luó 浮 fú 七 qī 十 shí 峰 fēng , , 峰 fēng 峰 fēng 白 bái 云 yún 住 zhù 。 。
鳌 áo ? hǎi 海 shàng 上 lái 来 chuī , , 吹 jūn 君 xiàng 向 hé 何 chǔ 处 。 。
咳 hāi 唾 tuò 落 luò 沧 cāng 波 bō , , 遂 suì 成 chéng 珊 shān 瑚 hú 树 shù 。 。
欲 yù 作 zuò 万 wàn 古 gǔ 色 sè , , 精 jīng 英 yīng 莽 mǎng 回 huí 注 zhù 。 。
摩 mó 娑 suō 三 sān 叹 tàn 言 yán , , 胡 hú 人 rén 不 bù 可 kě 遇 yù 。 。
读梁公实诗有感。明代。王世贞。罗浮七十峰,峰峰白云住。 鳌?海上来,吹君向何处。 咳唾落沧波,遂成珊瑚树。 欲作万古色,精英莽回注。 摩娑三叹言,胡人不可遇。