结 jié 袜 wà 子 zi 歌 gē - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
小 xiǎo 吏 lì 摩 mó 足 zú 日 rì , , 腐 fǔ 儒 rú 结 jié 袜 wà 时 shí 。 。 张 zhāng 家 jiā 两 liǎng 伧 cāng 父 fù , , 不 bù 复 fù 顾 gù 腰 yāo 肢 zhī 。 。
博 bó 得 de 公 gōng 卿 qīng 名 míng , , 且 qiě 为 wèi 帝 dì 王 wáng 知 zhī 。 。 男 nán 儿 ér 事 shì 事 shì 仗 zhàng 人 rén 口 kǒu , , 安 ān 用 yòng 区 qū 区 qū 七 qī 尺 chǐ 为 wèi 。 。
自 zì 斟 zhēn 自 zì 咏 yǒng 自 zì 老 lǎo 死 sǐ , , 从 cóng 他 tā 门 mén 外 wài 浮 fú 云 yún 驰 chí 。 。
结袜子歌。明代。王世贞。小吏摩足日,腐儒结袜时。张家两伧父,不复顾腰肢。 博得公卿名,且为帝王知。男儿事事仗人口,安用区区七尺为。 自斟自咏自老死,从他门外浮云驰。