和 hé 石 shí 田 tián 翁 wēng 落 luò 花 huā 诗 shī 七 qī 首 shǒu - - 王 wáng 建 jiàn 极 jí
翻 fān 红 hóng 坠 zhuì 素 sù 两 liǎng 悠 yōu 悠 yōu , , 王 wáng 谢 xiè 门 mén 前 qián 古 gǔ 陌 mò 头 tóu 。 。
镇 zhèn 日 rì 萦 yíng 怀 huái 惊 jīng 骤 zhòu 雨 yǔ , , 一 yī 时 shí 和 hé 泪 lèi 逐 zhú 东 dōng 流 liú 。 。
莺 yīng 将 jiāng 春 chūn 色 sè 侵 qīn 棋 qí 局 jú , , 鱼 yú 衬 chèn 寒 hán 香 xiāng 上 shàng 钓 diào 钩 gōu 。 。
此 cǐ 际 jì 有 yǒu 人 rén 披 pī 绣 xiù 闼 tà , , 敛 liǎn 眉 méi 无 wú 语 yǔ 独 dú 含 hán 愁 chóu 。 。
和石田翁落花诗七首。明代。王建极。翻红坠素两悠悠,王谢门前古陌头。 镇日萦怀惊骤雨,一时和泪逐东流。 莺将春色侵棋局,鱼衬寒香上钓钩。 此际有人披绣闼,敛眉无语独含愁。