嘲 cháo 王 wáng 允 yǔn 宁 níng 失 shī 仆 pū - - 王 wáng 立 lì 道 dào
恋 liàn 主 zhǔ 心 xīn 微 wēi 中 zhōng 路 lù 疑 yí , , 掉 diào 头 tóu 忽 hū 去 qù 各 gè 天 tiān 涯 yá 。 。
只 zhǐ 言 yán 旧 jiù 马 mǎ 能 néng 谙 ān 道 dào , , 可 kě 信 xìn 苍 cāng 鹰 yīng 不 bù 受 shòu 羁 jī 。 。
汲 jí 水 shuǐ 寻 xún 源 yuán 抛 pāo 故 gù 侣 lǚ , , 应 yìng 门 mén 逢 féng 客 kè 结 jié 新 xīn 知 zhī 。 。
君 jūn 才 cái 莫 mò 是 shì 惭 cán 萧 xiāo 颖 yǐng , , 回 huí 首 shǒu 空 kōng 吟 yín 阿 ā 段 duàn 诗 shī 。 。
嘲王允宁失仆。明代。王立道。恋主心微中路疑,掉头忽去各天涯。 只言旧马能谙道,可信苍鹰不受羁。 汲水寻源抛故侣,应门逢客结新知。 君才莫是惭萧颖,回首空吟阿段诗。