山 shān 居 jū 晚 wǎn 兴 xìng - - 尹 yǐn 廷 tíng 高 gāo
高 gāo 住 zhù 青 qīng 峰 fēng 不 bù 计 jì 层 céng , , 闭 bì 门 mén 危 wēi 坐 zuò 绝 jué 交 jiāo 朋 péng 。 。
竹 zhú 声 shēng 欲 yù 断 duàn 微 wēi 闻 wén 雨 yǔ , , 村 cūn 色 sè 初 chū 昏 hūn 远 yuǎn 见 jiàn 灯 dēng 。 。
宿 sù 鸟 niǎo 并 bìng 枝 zhī 闲 xián 寂 jì 寂 jì , , 归 guī 云 yún 度 dù 壑 hè 慢 màn 腾 téng 腾 téng 。 。
邻 lín 翁 wēng 笑 xiào 我 wǒ 生 shēng 涯 yá 拙 zhuō , , 纸 zhǐ 帐 zhàng 梅 méi 花 huā 绝 jué 类 lèi 僧 sēng 。 。
山居晚兴。元代。尹廷高。高住青峰不计层,闭门危坐绝交朋。 竹声欲断微闻雨,村色初昏远见灯。 宿鸟并枝闲寂寂,归云度壑慢腾腾。 邻翁笑我生涯拙,纸帐梅花绝类僧。