秋 qiū 白 bái 梨 lí - - 王 wáng 寂 jì
医 yī 巫 wū 珍 zhēn 果 guǒ 惟 wéi 秋 qiū 白 bái , , 经 jīng 岁 suì 色 sè 香 xiāng 殊 shū 不 bù 衰 shuāi 。 。
霜 shuāng 落 luò 盘 pán 盂 yú 批 pī 玉 yù 卵 luǎn , , 风 fēng 生 shēng 齿 chǐ 颊 jiá 碎 suì 冰 bīng 凘 sī 。 。
故 gù 侯 hóu 瓜 guā 好 hǎo 真 zhēn 相 xiàng 敌 dí , , 丞 chéng 相 xiàng 梅 méi 酸 suān 谩 mán 自 zì 欺 qī 。 。
向 xiàng 使 shǐ 马 mǎ 卿 qīng 知 zhī 此 cǐ 味 wèi , , 莫 mò 年 nián 消 xiāo 渴 kě 不 bù 须 xū 医 yī 。 。
秋白梨。元代。王寂。医巫珍果惟秋白,经岁色香殊不衰。 霜落盘盂批玉卵,风生齿颊碎冰凘。 故侯瓜好真相敌,丞相梅酸谩自欺。 向使马卿知此味,莫年消渴不须医。