白 bái 田 tián 马 mǎ 上 shàng 闻 wén 莺 yīng - - 李 lǐ 白 bái
黄 huáng 鹂 lí 啄 zhuó 紫 zǐ 椹 shèn , , 五 wǔ 月 yuè 鸣 míng 桑 sāng 枝 zhī 。 。
我 wǒ 行 xíng 不 bù 记 jì 日 rì , , 误 wù 作 zuò 阳 yáng 春 chūn 时 shí 。 。
蚕 cán 老 lǎo 客 kè 未 wèi 归 guī , , 白 bái 田 tián 已 yǐ 缫 sāo 丝 sī 。 。
驱 qū 马 mǎ 又 yòu 前 qián 去 qù , , 扪 mén 心 xīn 空 kōng 自 zì 悲 bēi 。 。
白田马上闻莺。唐代。李白。黄鹂啄紫椹,五月鸣桑枝。 我行不记日,误作阳春时。 蚕老客未归,白田已缫丝。 驱马又前去,扪心空自悲。