咏 yǒng 叔 shū 英 yīng - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
白 bái 襕 lán 憔 qiáo 悴 cuì 走 zǒu 埃 āi 尘 chén , , 曾 céng 有 yǒu 声 shēng 名 míng 动 dòng 缙 jìn 绅 shēn 。 。
零 líng 落 luò 田 tián 园 yuán 多 duō 故 gù 后 hòu , , 淹 yān 留 liú 场 chǎng 屋 wū 过 guò 时 shí 人 rén 。 。
群 qún 居 jū 学 xué 道 dào 能 néng 违 wéi 俗 sú , , 半 bàn 世 shì 收 shōu 书 shū 不 bù 讳 huì 贫 pín 。 。
怪 guài 是 shì 偏 piān 多 duō 岩 yán 壑 hè 意 yì , , 自 zì 家 jiā 生 shēng 长 zhǎng 太 tài 湖 hú 滨 bīn 。 。
咏叔英。明代。文徵明。白襕憔悴走埃尘,曾有声名动缙绅。 零落田园多故后,淹留场屋过时人。 群居学道能违俗,半世收书不讳贫。 怪是偏多岩壑意,自家生长太湖滨。