咏 yǒng 丽 lì 文 wén - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
萧 xiāo 散 sàn 平 píng 生 shēng 一 yī 布 bù 裘 qiú , , 纸 zhǐ 窗 chuāng 竹 zhú 榻 tà 自 zì 夷 yí 犹 yóu 。 。
常 cháng 贫 pín 总 zǒng 坐 zuò 能 néng 诗 shī 累 lèi , , 绩 jī 学 xué 曾 céng 为 wèi 应 yìng 举 jǔ 谋 móu 。 。
方 fāng 外 wài 老 lǎo 僧 sēng 邀 yāo 结 jié 夏 xià , , 山 shān 中 zhōng 啼 tí 鸟 niǎo 伴 bàn 吟 yín 秋 qiū 。 。
病 bìng 妻 qī 稚 zhì 子 zǐ 从 cóng 侵 qīn 迫 pò , , 眉 méi 上 shàng 元 yuán 来 lái 不 bù 着 zháo 愁 chóu 。 。
咏丽文。明代。文徵明。萧散平生一布裘,纸窗竹榻自夷犹。 常贫总坐能诗累,绩学曾为应举谋。 方外老僧邀结夏,山中啼鸟伴吟秋。 病妻稚子从侵迫,眉上元来不着愁。