端 duān 午 wǔ 赐 cì 扇 shàn - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
剡 shàn 藤 téng 湘 xiāng 竹 zhú 巧 qiǎo 裁 cái 将 jiāng , , 珍 zhēn 重 zhòng 瑶 yáo 华 huá 出 chū 尚 shàng 方 fāng 。 。
四 sì 海 hǎi 清 qīng 凉 liáng 初 chū 拜 bài 赐 cì , , 一 yī 时 shí 怀 huái 袖 xiù 总 zǒng 生 shēng 光 guāng 。 。
最 zuì 怜 lián 明 míng 月 yuè 难 nán 捐 juān 弃 qì , , 即 jí 有 yǒu 仁 rén 风 fēng 可 kě 奉 fèng 扬 yáng 。 。
真 zhēn 觉 jué 自 zì 天 tiān 题 tí 处 chù 湿 shī , , 墨 mò 痕 hén 狼 láng 藉 jí 露 lù 华 huá 香 xiāng 。 。
端午赐扇。明代。文徵明。剡藤湘竹巧裁将,珍重瑶华出尚方。 四海清凉初拜赐,一时怀袖总生光。 最怜明月难捐弃,即有仁风可奉扬。 真觉自天题处湿,墨痕狼藉露华香。