云 yún 村 cūn 为 wèi 许 xǔ 黄 huáng 门 mén 赋 fù - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
茶 chá 磨 mó 清 qīng 风 fēng 不 bù 可 kě 攀 pān , , 高 gāo 人 rén 先 xiān 我 wǒ 十 shí 年 nián 闲 xián 。 。
懒 lǎn 摇 yáo 玉 yù 佩 pèi 联 lián 青 qīng 琐 suǒ , , 故 gù 掷 zhì 银 yín 鱼 yú 卧 wò 碧 bì 山 shān 。 。
新 xīn 水 shuǐ 旋 xuán 开 kāi 田 tián 二 èr 顷 qǐng , , 紫 zǐ 云 yún 深 shēn 占 zhàn 屋 wū 三 sān 间 jiān 。 。
若 ruò 为 wéi 便 biàn 置 zhì 苍 cāng 生 shēng 望 wàng , , 见 jiàn 说 shuō 青 qīng 青 qīng 鬓 bìn 未 wèi 斑 bān 。 。
云村为许黄门赋。明代。文徵明。茶磨清风不可攀,高人先我十年闲。 懒摇玉佩联青琐,故掷银鱼卧碧山。 新水旋开田二顷,紫云深占屋三间。 若为便置苍生望,见说青青鬓未斑。