亨 hēng 父 fù 集 jí 句 jù 索 suǒ 药 yào 奉 fèng 和 hé 一 yī 首 shǒu - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
多 duō 少 shǎo 分 fēn 曹 cáo 掌 zhǎng 旧 jiù 文 wén , , 不 bù 知 zhī 何 hé 事 shì 久 jiǔ 离 lí 群 qún 。 。
江 jiāng 淹 yān 彩 cǎi 笔 bǐ 空 kōng 题 tí 恨 hèn , , 荀 xún 令 lìng 香 xiāng 炉 lú 可 kě 待 dài 薰 xūn 。 。
佳 jiā 节 jié 屡 lǚ 从 cóng 愁 chóu 里 lǐ 过 guò , , 遇 yù 书 shū 忽 hū 向 xiàng 病 bìng 中 zhōng 闻 wén 。 。
崆 kōng 峒 tóng 别 bié 有 yǒu 长 cháng 生 shēng 诀 jué , , 不 bù 惜 xī 千 qiān 金 jīn 借 jiè 与 yǔ 君 jūn 。 。
亨父集句索药奉和一首。明代。李东阳。多少分曹掌旧文,不知何事久离群。 江淹彩笔空题恨,荀令香炉可待薰。 佳节屡从愁里过,遇书忽向病中闻。 崆峒别有长生诀,不惜千金借与君。