游 yóu 鸡 jī 鸣 míng 寺 sì - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
诸 zhū 山 shān 尽 jìn 是 shì 钟 zhōng 山 shān 脉 mài , , 闻 wén 道 dào 鸡 jī 鸣 míng 更 gèng 有 yǒu 灵 líng 。 。
冈 gāng 势 shì 斜 xié 分 fēn 龙 lóng 虎 hǔ 脊 jí , , 岩 yán 光 guāng 深 shēn 閟 bì 鬼 guǐ 神 shén 扃 jiōng 。 。
风 fēng 含 hán 落 luò 日 rì 松 sōng 声 shēng 迥 jiǒng , , 雨 yǔ 带 dài 平 píng 城 chéng 草 cǎo 色 sè 青 qīng 。 。
东 dōng 郭 guō 吏 lì 人 rén 催 cuī 上 shàng 马 mǎ , , 暮 mù 寒 hán 吹 chuī 面 miàn 酒 jiǔ 初 chū 醒 xǐng 。 。
游鸡鸣寺。明代。李东阳。诸山尽是钟山脉,闻道鸡鸣更有灵。 冈势斜分龙虎脊,岩光深閟鬼神扃。 风含落日松声迥,雨带平城草色青。 东郭吏人催上马,暮寒吹面酒初醒。