读 dú 李 lǐ 杜 dù 诗 shī - - 陆 lù 游 yóu
濯 zhuó 锦 jǐn 沧 cāng 浪 láng 客 kè , , 青 qīng 莲 lián 澹 dàn 荡 dàng 人 rén 。 。
才 cái 名 míng 塞 sāi 天 tiān 地 dì , , 身 shēn 世 shì 老 lǎo 风 fēng 尘 chén 。 。
士 shì 固 gù 难 nán 推 tuī 挽 wǎn , , 人 rén 谁 shuí 不 bù 贱 jiàn 贫 pín 。 。
明 míng 窗 chuāng 数 shù 编 biān 在 zài , , 长 zhǎng 与 yǔ 物 wù 华 huá 新 xīn 。 。
读李杜诗。宋代。陆游。濯锦沧浪客,青莲澹荡人。 才名塞天地,身世老风尘。 士固难推挽,人谁不贱贫。 明窗数编在,长与物华新。