斋 zhāi 中 zhōng 闲 xián 咏 yǒng - - 陆 lù 游 yóu
风 fēng 号 hào 万 wàn 物 wù 作 zuò 涛 tāo 声 shēng , , 云 yún 截 jié 千 qiān 峰 fēng 似 shì 几 jǐ 平 píng 。 。
多 duō 病 bìng 支 zhī 离 lí 仍 réng 老 lǎo 境 jìng , , 暮 mù 秋 qiū 萧 xiāo 瑟 sè 更 gèng 山 shān 城 chéng 。 。
燕 yàn 觞 shāng 久 jiǔ 罢 bà 尘 chén 痕 hén 积 jī , , 庭 tíng 讼 sòng 全 quán 稀 xī 藓 xiǎn 晕 yūn 生 shēng 。 。
莫 mò 道 dào 斋 zhāi 中 zhōng 日 rì 无 wú 事 shì , , 焚 fén 香 xiāng 扫 sǎo 地 dì 又 yòu 诗 shī 成 chéng 。 。
斋中闲咏。宋代。陆游。风号万物作涛声,云截千峰似几平。 多病支离仍老境,暮秋萧瑟更山城。 燕觞久罢尘痕积,庭讼全稀藓晕生。 莫道斋中日无事,焚香扫地又诗成。