春 chūn 雨 yǔ 中 zhōng 偶 ǒu 赋 fù - - 陆 lù 游 yóu
老 lǎo 子 zi 年 nián 来 lái 百 bǎi 事 shì 慵 yōng , , 不 bù 妨 fáng 诗 shī 课 kè 尚 shàng 能 néng 供 gōng 。 。
残 cán 花 huā 已 yǐ 觉 jué 胭 yān 脂 zhī 淡 dàn , , 煮 zhǔ 酒 jiǔ 初 chū 尝 cháng 琥 hǔ 珀 pò 浓 nóng 。 。
羸 léi 病 bìng 不 bù 堪 kān 连 lián 日 rì 雨 yǔ , , 孤 gū 愁 chóu 偏 piān 怯 qiè 五 wǔ 更 gēng 钟 zhōng 。 。
旧 jiù 交 jiāo 只 zhǐ 有 yǒu 乌 wū 藤 téng 在 zài , , 且 qiě 伴 bàn 禅 chán 床 chuáng 莫 mò 化 huà 龙 lóng 。 。
春雨中偶赋。宋代。陆游。老子年来百事慵,不妨诗课尚能供。 残花已觉胭脂淡,煮酒初尝琥珀浓。 羸病不堪连日雨,孤愁偏怯五更钟。 旧交只有乌藤在,且伴禅床莫化龙。