乍 zhà 晴 qíng 出 chū 游 yóu - - 陆 lù 游 yóu
八 bā 十 shí 山 shān 翁 wēng 病 bìng 不 bù 支 zhī , , 出 chū 门 mén 也 yě 赋 fù 喜 xǐ 晴 qíng 诗 shī 。 。
小 xiǎo 楼 lóu 酒 jiǔ 旆 pèi 阑 lán 街 jiē 处 chù , , 深 shēn 巷 xiàng 人 rén 家 jiā 晒 shài 练 liàn 时 shí 。 。
本 běn 借 jiè 微 wēi 风 fēng 攲 qī 帽 mào 影 yǐng , , 却 què 乘 chéng 新 xīn 暖 nuǎn 弄 nòng 鞭 biān 丝 sī 。 。
归 guī 来 lái 幸 xìng 有 yǒu 流 liú 香 xiāng 在 zài , , 剩 shèng 伴 bàn 儿 ér 童 tóng 一 yī 笑 xiào 嬉 xī 。 。
乍晴出游。宋代。陆游。八十山翁病不支,出门也赋喜晴诗。 小楼酒旆阑街处,深巷人家晒练时。 本借微风攲帽影,却乘新暖弄鞭丝。 归来幸有流香在,剩伴儿童一笑嬉。