东 dōng 窗 chuāng 偶 ǒu 书 shū 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
东 dōng 窗 chuāng 终 zhōng 日 rì 静 jìng 愔 yīn 愔 yīn , , 消 xiāo 尽 jǐn 平 píng 生 shēng 幻 huàn 妄 wàng 心 xīn 。 。
秋 qiū 气 qì 未 wèi 催 cuī 群 qún 木 mù 脱 tuō , , 老 lǎo 怀 huái 先 xiān 感 gǎn 百 bǎi 虫 chóng 吟 yín 。 。
屏 píng 风 fēng 叠 dié 邃 suì 思 sī 庐 lú 阜 fù , , 冠 guàn 子 zi 峰 fēng 高 gāo 忆 yì 少 shǎo 林 lín 。 。
安 ān 得 dé 吾 wú 身 shēn 且 qiě 强 qiáng 健 jiàn , , 一 yī 藤 téng 随 suí 处 chù 更 gèng 幽 yōu 寻 xún 。 。
东窗偶书二首。宋代。陆游。东窗终日静愔愔,消尽平生幻妄心。 秋气未催群木脱,老怀先感百虫吟。 屏风叠邃思庐阜,冠子峰高忆少林。 安得吾身且强健,一藤随处更幽寻。