寄 jì 张 zhāng 季 jì 长 zhǎng - - 陆 lù 游 yóu
发 fā 不 bù 胜 shèng 簪 zān 短 duǎn 褐 hè 宽 kuān , , 每 měi 因 yīn 临 lín 镜 jìng 叹 tàn 衰 shuāi 残 cán 。 。
未 wèi 尝 cháng 三 sān 日 rì 不 bù 服 fú 药 yào , , 虽 suī 满 mǎn 百 bǎi 年 nián 终 zhōng 阖 hé 棺 guān 。 。
旧 jiù 友 yǒu 岂 qǐ 知 zhī 常 cháng 阻 zǔ 阔 kuò , , 一 yī 尊 zūn 那 nà 得 de 叙 xù 悲 bēi 欢 huān 。 。
锦 jǐn 官 guān 花 huā 重 zhòng 应 yīng 如 rú 昔 xī , , 直 zhí 欲 yù 凌 líng 风 fēng 借 jiè 羽 yǔ 翰 hàn 。 。
寄张季长。宋代。陆游。发不胜簪短褐宽,每因临镜叹衰残。 未尝三日不服药,虽满百年终阖棺。 旧友岂知常阻阔,一尊那得叙悲欢。 锦官花重应如昔,直欲凌风借羽翰。