初 chū 秋 qiū 露 lù 坐 zuò 作 zuò 短 duǎn 歌 gē - - 陆 lù 游 yóu
房 fáng 星 xīng 纵 zòng , , 心 xīn 星 xīng 横 héng , , 斗 dòu 牛 niú 阑 lán 干 gān 河 hé 汉 hàn 明 míng 。 。
青 qīng 天 tiān 露 lù 坐 zuò 性 xìng 所 suǒ 乐 lè , , 不 bù 觉 jué 庭 tíng 树 shù 秋 qiū 风 fēng 生 shēng 。 。
秋 qiū 风 fēng 摇 yáo 落 luò 君 jūn 勿 wù 悲 bēi , , 明 míng 年 nián 花 huā 开 kāi 还 hái 满 mǎn 枝 zhī 。 。
人 rén 生 shēng 衰 shuāi 谢 xiè 则 zé 已 yǐ 矣 yǐ , , 宁 níng 复 fù 鬒 zhěn 发 fā 童 tóng 颜 yán 时 shí 。 。
初秋露坐作短歌。宋代。陆游。房星纵,心星横,斗牛阑干河汉明。 青天露坐性所乐,不觉庭树秋风生。 秋风摇落君勿悲,明年花开还满枝。 人生衰谢则已矣,宁复鬒发童颜时。