菩 pú 萨 sà 蛮 mán ( ( 其 qí 二 èr ) ) - - 韦 wéi 庄 zhuāng
人 rén 人 rén 尽 jǐn 说 shuō 江 jiāng 南 nán 好 hǎo , , 游 yóu 人 rén 只 zhǐ 合 hé 江 jiāng 南 nán 老 lǎo 。 。 春 chūn 水 shuǐ 碧 bì 于 yú 天 tiān , , 画 huà 船 chuán 听 tīng 雨 yǔ 眠 mián 。 。
垆 lú 边 biān 人 rén 似 shì 月 yuè , , 皓 hào 腕 wàn 凝 níng 霜 shuāng 雪 xuě 。 。 未 wèi 老 lǎo 莫 mò 还 huán 乡 xiāng , , 还 huán 乡 xiāng 须 xū 断 duàn 肠 cháng 。 。
菩萨蛮(其二)。唐代。韦庄。人人尽说江南好,游人只合江南老。春水碧于天,画船听雨眠。 垆边人似月,皓腕凝霜雪。未老莫还乡,还乡须断肠。