行 xíng 经 jīng 鸿 hóng 沟 gōu - - 吕 lǚ 蒙 méng 正 zhèng
沟 gōu 中 zhōng 流 liú 水 shuǐ 已 yǐ 成 chéng 尘 chén , , 沟 gōu 畔 pàn 荒 huāng 凉 liáng 起 qǐ 暮 mù 云 yún 。 。
大 dà 抵 dǐ 关 guān 河 hé 须 xū 一 yī 统 tǒng , , 可 kě 能 néng 天 tiān 地 dì 更 gèng 平 píng 分 fēn 。 。
烟 yān 横 héng 绿 lǜ 野 yě 山 shān 空 kōng 在 zài , , 树 shù 倚 yǐ 高 gāo 原 yuán 日 rì 渐 jiàn 曛 xūn 。 。
方 fāng 凭 píng 征 zhēng 鞍 ān 思 sī 往 wǎng 事 shì , , 数 shù 声 shēng 风 fēng 笛 dí 马 mǎ 前 qián 闻 wén 。 。
行经鸿沟。宋代。吕蒙正。沟中流水已成尘,沟畔荒凉起暮云。 大抵关河须一统,可能天地更平分。 烟横绿野山空在,树倚高原日渐曛。 方凭征鞍思往事,数声风笛马前闻。