清 qīng 平 píng 调 diào ( ( 其 qí 一 yī ) ) - - 李 lǐ 白 bái
云 yún 想 xiǎng 衣 yī 裳 shang 花 huā 想 xiǎng 容 róng , , 春 chūn 风 fēng 拂 fú 槛 kǎn 露 lù 华 huá 浓 nóng 。 。
若 ruò 非 fēi 群 qún 玉 yù 山 shān 头 tóu 见 jiàn , , 会 huì 向 xiàng 瑶 yáo 台 tái 月 yuè 下 xià 逢 féng 。 。
清平调(其一)。唐代。李白。云想衣裳花想容,春风拂槛露华浓。 若非群玉山头见,会向瑶台月下逢。