秋 qiū 夜 yè 叹 tàn - - 朱 zhū 熹 xī
秋 qiū 风 fēng 淅 xī 沥 lì 鸣 míng 清 qīng 商 shāng , , 秋 qiū 草 cǎo 未 wèi 死 sǐ 啼 tí 寒 hán 螀 jiāng 。 。
幽 yōu 人 rén 幽 yōu 人 rén 起 qǐ 晤 wù 叹 tàn , , 仰 yǎng 视 shì 河 hé 汉 hàn 天 tiān 中 zhōng 央 yāng 。 。
河 hé 汉 hàn 西 xī 流 liú 去 qù 不 bù 息 xī , , 人 rén 生 shēng 辛 xīn 苦 kǔ 何 hé 终 zhōng 极 jí 。 。
苍 cāng 山 shān 万 wàn 叠 dié 云 yún 气 qì 深 shēn , , 去 qù 炼 liàn 形 xíng 魂 hún 生 shēng 羽 yǔ 翼 yì 。 。
秋夜叹。宋代。朱熹。秋风淅沥鸣清商,秋草未死啼寒螀。 幽人幽人起晤叹,仰视河汉天中央。 河汉西流去不息,人生辛苦何终极。 苍山万叠云气深,去炼形魂生羽翼。