登 dēng 西 xī 楼 lóu - - 王 wáng 安 ān 石 shí
楼 lóu 影 yǐng 侵 qīn 云 yún 百 bǎi 尺 chǐ 斜 xié , , 行 xíng 人 rén 楼 lóu 上 shàng 忆 yì 天 tiān 涯 yá 。 。
情 qíng 多 duō 自 zì 悔 huǐ 登 dēng 临 lín 数 shù , , 目 mù 极 jí 应 yīng 惊 jīng 怅 chàng 望 wàng 赊 shē 。 。
一 yī 曲 qǔ 平 píng 芜 wú 连 lián 古 gǔ 树 shù , , 半 bàn 分 fēn 残 cán 日 rì 带 dài 明 míng 霞 xiá 。 。
潘 pān 郎 láng 何 hé 用 yòng 悲 bēi 秋 qiū 色 sè , , 只 zhī 此 cǐ 伤 shāng 春 chūn 发 fā 已 yǐ 华 huá 。 。
登西楼。宋代。王安石。楼影侵云百尺斜,行人楼上忆天涯。 情多自悔登临数,目极应惊怅望赊。 一曲平芜连古树,半分残日带明霞。 潘郎何用悲秋色,只此伤春发已华。