次 cì 韵 yùn 昌 chāng 叔 shū 咏 yǒng 尘 chén - - 王 wáng 安 ān 石 shí
尘 chén 土 tǔ 轻 qīng 扬 yáng 不 bù 自 zì 持 chí , , 纷 fēn 纷 fēn 生 shēng 物 wù 更 gèng 相 xiāng 吹 chuī 。 。
翻 fān 成 chéng 地 dì 上 shàng 高 gāo 烟 yān 雾 wù , , 散 sàn 在 zài 人 rén 间 jiān 要 yào 路 lù 岐 qí 。 。
一 yī 世 shì 竞 jìng 驰 chí 甘 gān 睬 cǎi 目 mù , , 几 jǐ 家 jiā 清 qīng 坐 zuò 得 dé 轩 xuān 眉 méi 。 。
超 chāo 然 rán 只 zhǐ 有 yǒu 江 jiāng 湖 hú 上 shàng , , 还 hái 见 jiàn 波 bō 涛 tāo 恐 kǒng 我 wǒ 时 shí 。 。
次韵昌叔咏尘。宋代。王安石。尘土轻扬不自持,纷纷生物更相吹。 翻成地上高烟雾,散在人间要路岐。 一世竞驰甘睬目,几家清坐得轩眉。 超然只有江湖上,还见波涛恐我时。