和 hé 师 shī 厚 hòu 栽 zāi 竹 zhú - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
大 dà 隐 yǐn 在 zài 城 chéng 市 shì , , 此 cǐ 君 jūn 真 zhēn 友 yǒu 生 shēng 。 。
根 gēn 须 xū 辰 chén 日 rì 斸 zhǔ , , 笋 sǔn 要 yào 上 shàng 番 fān 成 chéng 。 。
龙 lóng 化 huà 葛 gé 陂 bēi 去 qù , , 凤 fèng 吹 chuī 阿 ā 阁 gé 鸣 míng 。 。
草 cǎo 荒 huāng 三 sān 径 jìng 断 duàn , , 岁 suì 晚 wǎn 见 jiàn 交 jiāo 情 qíng 。 。
和师厚栽竹。宋代。黄庭坚。大隐在城市,此君真友生。 根须辰日斸,笋要上番成。 龙化葛陂去,凤吹阿阁鸣。 草荒三径断,岁晚见交情。