次 cì 韵 yùn 德 dé 孺 rú 惠 huì 贶 kuàng 秋 qiū 字 zì 之 zhī 句 jù - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
少 shǎo 日 rì 才 cái 华 huá 接 jiē 贵 guì 游 yóu , , 老 lǎo 来 lái 忠 zhōng 义 yì 气 qì 横 héng 秋 qiū 。 。
未 wèi 应 yīng 白 bái 发 fà 如 rú 霜 shuāng 草 cǎo , , 不 bú 见 jiàn 丹 dān 砂 shā 似 shì 箭 jiàn 头 tóu 。 。
顾 gù 我 wǒ 今 jīn 成 chéng 丧 sàng 家 jiā 狗 gǒu , , 期 qī 君 jūn 早 zǎo 作 zuò 济 jì 川 chuān 舟 zhōu 。 。
汉 hàn 家 jiā 宗 zōng 庙 miào 英 yīng 灵 líng 在 zài , , 定 dìng 是 shì 寒 hán 儒 rú 浪 làng 自 zì 愁 chóu 。 。
次韵德孺惠贶秋字之句。宋代。黄庭坚。少日才华接贵游,老来忠义气横秋。 未应白发如霜草,不见丹砂似箭头。 顾我今成丧家狗,期君早作济川舟。 汉家宗庙英灵在,定是寒儒浪自愁。